Trang

HOA LOA KÈN
























 Cô bé nhà bên mổ ruột thừa

Một chiều nhè nhẹ những hạt mưa

Loa kèn thoang thoảng bay trong gió

Sợi tơ lòng em dệt thành mưa



 Năm thứ 6 Đại học y khoa Hà Nội    
Mùa thu Hà Nội năm 1976


 

DỖI - HỜN
















 Em cứ dỗi đi ,  để yêu Tôi
Em cứ hờn đi , sụt sùi thôi
Cứ dỗi , cứ hờn , Tôi buồn lắm
Hai nhà cách trở , làm khổ tôi .

Cứ dỗi , cứ hờn , một tý thôi
Xin đừng , hờn dỗi nữa Em Tôi
Càng dỗi , càng hờn , càng thêm đẹp
Ngúng nguẩy , dỗi hờn cả thơ Tôi .

Thôi mà , đừng dỗi nữa Em Tôi
Thôi đừng hờn nữa , lỗi tại Tôi
Phố chật người đông , Em ngúng nguẩy
Ẩn hiện , trốn tìm trong thơ Tôi

Em là đốm lửa , vần thơ Tôi
Để thương , để nhớ , đừng trách Tôi
E ấp hương Chanh , thôi ngúng nguẩy

      Hương Bưởi

                   nồng nàn

                           vào thơ Tôi .



              Kỷ niệm thế vận hội Olympic- Bắc Kinh 2008
                     Hà Nội ngày 08 tháng 08 năm 2008